Lâm Độ gỡ Hàn Nguyệt Linh xuống, phớt lờ tiếng lẩm bẩm oán giận của nó qua linh khế, xoay người ra cửa đi xuống lầu. Mới bước xuống cầu thang, nàng đã thấy Hậu Thương đang lạnh mặt đến mức như muốn rút đao giết người.
Rõ ràng ngươi không làm gì sai, nhưng ngay cả con muỗi bay ngang cũng như đang nợ hắn tám trăm vạn linh thạch.
“Đi thôi, sư huynh.”
Hậu Thương cứng đờ đứng dậy thanh toán, vì thân phận của Lâm Độ mà không thể làm gì để dạy dỗ nàng, cuối cùng chỉ nghẹn ra một câu: “Ta sẽ kể lại nguyên xi cho đại sư tỷ.”
Đánh không được, mắng không xong, vậy thì chọn tuyệt chiêu tối thượng: mách đại sư tỷ.
“Ừ ừ, ngươi cứ nói đi, nhưng trước khi nói thì chúng ta đi ăn khuya đã, nếu không con thỏ ta nuôi sẽ tạo phản mất.” Lâm Độ thuận miệng ứng phó xong Hậu Thương, lại tiếp tục dỗ con thỏ vừa bị lôi ra che chắn giám sát và nghe lén. “Một con phố, tùy ngươi chọn ăn gì cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT