Cửu Linh đi ngang qua thiện đường, liền thấy một thiếu niên áo đen đang ngồi một mình dưới gốc cây phía sau, trong bát chỉ có rau xanh và bánh bao, xanh thì xanh, trắng thì trắng, trông thật đáng thương.
Nàng không nỡ, bèn bước tới: “Ngươi là đệ tử mới tới? Sao lại ăn cơm một mình ngoài này?”
Tề Trinh nghe vậy liền vô thức đứng dậy, gương mặt thanh tú hiện lên chút lúng túng: “Ra mắt chân nhân, là do vấn đề của ta. Ta muốn thủ hiếu cho mẫu thân, thức ăn trong thiện đường toàn là mặn, nên ta mới tự mình ra đây ăn, sợ làm ảnh hưởng đến hứng thú của các sư huynh.”
Cửu Linh vốn là người rất có đầu óc kinh doanh, tính tình dứt khoát. Dù bây giờ vì mang thai mà Mộ Trần không cho nàng nhúng tay vào chuyện của thương hội, nhưng nàng vẫn là người nhàn rỗi duy nhất trong tông môn lúc này.
Hôm nay, tiểu sư muội còn ôm cả việc nấu ăn vào người, thế nên nàng tiện thể đi dạo, muốn xem thử tiểu sư muội và các tiểu sư điệt có nghiên cứu ra pháp khí gì mới để rao bán hay không.
Nàng đối diện với ánh mắt vừa kiên cường vừa khổ sở của Tề Trinh, không nhịn được mà thở dài: “Nhưng cũng đâu thể ngồi ngoài này chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play