Chỉ trong chốc lát, Thôi Ngọc Quân đã đem chuyện mình trước và sau khi xuyên qua kể hết không sót một chữ.
Nàng vốn là một sinh viên đại học chưa đầy hai mươi tuổi, cha mẹ yêu thương, gia đình hạnh phúc, lớn lên trong môi trường đầy mật ngọt. Sở thích là đọc tiểu thuyết, thức đêm đọc đến sáng, cuối cùng do tim đập nhanh mà đột tử, cứ thế mà xuyên qua.
“Nơi này không có game, không có máy tính, không có khoai tây chiên, nước ngọt hay bánh ngọt, chẳng có gì cả… Ta nhớ món mì om mẹ ta làm quá.”
Thôi Ngọc Quân nói xong mới phát hiện từ đầu đến giờ Lâm Độ vẫn chưa từng nhắc gì đến hoàn cảnh của mình. Không phải là không nói, chỉ là nàng chỉ từng trả lời một câu duy nhất: khi xuyên qua, nàng đã hơn hai mươi tuổi, lớn hơn Thôi Ngọc Quân một chút.
Lâm Độ chỉ giữ nụ cười nhàn nhạt trên môi, giống như một người chị trưởng thành hiểu chuyện, kiên nhẫn lắng nghe cô em gái líu lo kể chuyện. Dù ngồi rất gần, chỉ ngay bên cạnh, nhưng lại tạo cảm giác xa xôi mơ hồ.
Rõ ràng Lâm Độ theo tuổi tác phải nhỏ hơn nàng, nhưng nàng chỉ tùy ý ngồi trên một mỏm đá nhô ra, lặng lẽ nhìn Thôi Ngọc Quân nói chuyện, ánh mắt như đang xuyên qua nàng để nhìn vào một thứ gì đó xa xăm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play