Lâm Độ không thể nhập định tu luyện, phần lớn thời gian nàng hoặc đọc sách hoặc ngủ. Đoạn đường hơn nửa ngày, nàng gần như ngủ cả quãng, chỉ có lúc giữa chừng bị Nghi Cẩn Huyên gọi dậy uống một lần thuốc.
Đây là lần đầu tiên Nguy Chỉ thấy bộ dáng khổ sở thê lương của Lâm Độ, uống thuốc mà như dũng sĩ hy sinh thân mình, một hơi uống cạn mà như thể đoạn tuyệt tất cả.
“Uống xong rồi, uống xong rồi.” Lâm Độ cúi đầu cắn một viên kẹo cam, ứng phó xong với Nghi Cẩn Huyên, liền cuộn mình vào trong khoang thuyền, nhắm mắt lại.
Linh chu đi đến ranh giới, từ từ hạ xuống mặt biển.
Gió biển rất lớn, nhưng Thương Ly vì để tiểu sư muội của mình ngủ yên giấc mà linh chu dù trông giản dị vẫn vững vàng vô cùng.
Nguyên Dạ khi đáp xuống biển đã bắt đầu cảm thấy bồi hồi, miệng tuy vẫn nhếch lên nhưng ánh mắt đã không còn ý cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play