Chàng thanh niên ngồi ngay ngắn trong phòng ăn, không ngờ rằng bữa ăn mà Phượng Triêu nói đến thật sự chỉ là một bữa ăn giản dị.
Từ hậu bếp tràn ra một nhóm người, tay ai cũng bưng những chiếc bát to, mang theo hơi nóng bốc lên nghi ngút, xen lẫn mùi khói dầu đặc trưng của nhân gian, nhưng diện mạo và phong thái của họ, thế nào cũng không giống người làm bếp thực thụ.
Đệ tử thân truyền của Vô Thượng Tông mà lại phải bưng bê thế này sao? Nhưng chẳng mấy chốc, Vu Hi nhận ra mình đã lầm, đệ tử thân truyền không chỉ bưng bê, mà ngay cả món ăn cũng là họ tự tay làm.
Cả nhóm không ai để ý đến Vu Hi, họ ríu rít bày ra mấy bát lớn thức ăn, rồi mang ra một thau bánh bao, một thau cơm.
Lâm Độ chỉ đặt cái thau thịt kho tàu óng ánh trong tay xuống, chậm rãi lau tay, rồi ngẩng lên nhìn thanh niên đang ngồi quan sát, “Đây chẳng phải là đạo trưởng Vu Hi sao? Chưởng môn sư tỷ cũng không nói với ta một tiếng, nếu biết trước thì hôm nay ta cũng phải thịt một con ngỗng, làm ngươi chỉ được thưởng thức mấy món đạm bạc này, thật có lỗi.”
Vu Hi giơ tay chào lễ, “Lâm tiểu đạo trưởng…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play