Giang Lương đến đây là để trả lại những cuốn cổ tịch về Điền Nam và thuật cổ độc, độc cổ trong người Mặc Lân đã được thanh trừ, nên hắn hoàn toàn yên tâm. Đúng lúc gặp Diêm Dã cũng đang bực bội, đến đây tìm công pháp thích hợp cho đồ đệ.
Ngay khi Diêm Dã gặp Giang Lương, hắn lại không nhịn được nghĩ đến lời của Lâm Độ: “Nếu ta đi trước ngài, đừng quên lấy đi đôi mắt của ta.”
Hắn ngửi thấy mùi thuốc thoang thoảng, chân mày thoáng cau lại rồi giãn ra, cuối cùng cũng lên tiếng, “Giang Lương?”
“Là ta.” Giang Lương vừa cẩn thận sắp xếp lại đống sách theo từng thể loại, vừa chuẩn bị rời đi.
Thư lâu trong tông môn quanh năm yên tĩnh, hiếm có người ghé qua dừng chân, duy chỉ có Lâm Độ là ngoại lệ. Lâm Độ là mọt sách hiếm thấy trăm năm của Vô Thượng tông, do sức khỏe yếu nên ngược lại được tự do, suốt ngày cắm mặt vào sách vở trong thư lâu.
Những người khác khi còn trẻ lại bận rộn rèn luyện thể chất, chú trọng thân thể mà không phải thần, cứ theo quy trình mà đọc sách theo sắp xếp của sư phụ. Dù sao sách ở thư lâu rất nhiều, nhiều công pháp tâm pháp không thích hợp để người trẻ chưa có tư duy độc lập đọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play