Thẩm Tử Kiêu không nhớ rõ là vào hôm nào, chị họ nhiều năm không gặp ngồi trước giường anh vừa thở dài vừa gọt táo, sau đó nói: “Chị có chút không rõ, trên đời này cô gái hoạt bát đáng yêu giống Tô Linh nhiều như vậy. Tại sao em cứ không phải cô ấy thì không được.”
Thẩm Tử Kiêu nhấc mi mắt vô cùng bình tĩnh trả lời: “Bởi vì cô ấy là Tô Linh.”
Chị họ rũ mắt, cắt quả táo thành một cục nhỏ, chậm rãi mở miệng: “Cho dù không phải vì em, Tô Linh cũng sẽ bị tên khốn Tưởng Hách để ý. Em không cần cảm thấy mắc nợ thứ gì, em đã làm thay cô ấy nhiều như vậy.”
Thẩm Tử Kiêu hình như cười nhẹ, anh nâng mắt nói: “Tô Linh cũng không nợ em thứ gì.”
Nhưng cô lúc biết rõ sẽ nguy hiểm đến tính mạng vẫn ở bên cạnh Thẩm Tử Kiêu, còn có thể lúc bản thân bị thương nặng vẫn bất chấp tất cả đỡ cho anh một súng.
Chị họ ngồi trước mặt rơi vào trầm mặc, rất lâu sau cô đột nhiên cười lên sau đó thở dài một hơi, lắc đầu nói: “Thích một người không giấu được, em có biết không mỗi lần khi em nhắc tới Tô Linh ngay cả đáy mắt cũng là ôn nhu.”
Nói tới đây, cô hơi hơi ngừng lại sau đó nói: “Em thật sự rất thích cô ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT