“Thiệu Quý Phương bà ấy trước đó cũng không biết Lâm Hiểu Như thật sự nhìn thấy chính mình tự tay giết người, chỉ là trong lòng bất an nên thử dò xét.”
Cả người Du Nhất Đồng đều bị hù dọa đến mềm nhũn, cảm thấy thiếu chút nữa ngồi cũng không vững, “Ai ngờ rằng tố chất tâm lý của Lâm Hiểu Như yếu như vậy, buổi sáng bị Thiệu Quý Phương thử vài câu, buổi chiều liền viết thư cho con gái còn giao nó cho tôi.”
Du Nhất Đồng nói đến đây, gạt đi mấy giọt nước mắt, chỉ là diễn xuất quá tệ: “Tôi cũng là vì giữ mạng, ngộ nhỡ để Thiệu Quý Phương phát hiện rồi ra tay với tôi thì sao?”
Người thanh niên buông con dao ra, từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay, mặt không chút thay đổi lau sạch vết máu, sau đó cười nói: “Cho nên bà liền cầm bức thư này, bán với một số tiền lớn. Hơn nữa xem đó như thù lao, qua nhiều năm như vậy Thiệu Quý Phương đều sẽ cho người của mình nâng đỡ công việc làm ăn của bà?”
Du Nhất Đồng nghe người đàn ông nói như vậy, trong lòng lập tức cảm thấy ớn lạnh.
Người đàn ông trước mắt hiển nhiên đã điều tra rõ ràng từng thứ một, Du Nhất Đồng nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nói: “Nhưng là, tôi thật sự không biết lòng dạ Thiệu Quý Phương sẽ độc ác đến mức giết chết Lâm Hiểu Như, nếu như tôi biết, tôi sẽ không bao giờ…”
Khoé môi của người thanh niên cong lên, trong mắt ba phần lạnh nhạt, năm phần nhạo báng, hắn ta xoay người, cúi xuống dùng con dao nâng cằm Du Nhất Đồng lên, nhàn nhạt nói: “Thiệu Quý Phương chú ý đến bà nhiều năm như vậy, đã nói rõ trên tay bà khẳng định có gì đó đáng để bà ấy kiêng kị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play