Bởi vì thời gian đã quá muộn, hơn nữa sáng sớm ngày mai Tô Phó Thần còn có lịch trình, cho nên giờ phút này cũng không tiện để ở lại đây lâu.
Nhưng Tô Linh cảm thấy anh trai nhà mình nhất định là bị mua chuộc bởi cái bật lửa đó, mấy giờ trước anh ấy còn muốn xé xác Thẩm Tử Kiêu ra làm từng mảnh, nhưng hiện tại anh ấy thậm chí còn lịch sự bắt tay với anh và suýt nữa ôm nhau.
Ngay khi Tô Linh cho rằng mình rốt cục có thể tiễn ông tướng này đi, Tô Phó Thần khi đang mở cửa chính đột nhiên dừng bước một chút, sau đó quay đầu nhìn Tô Linh, mở miệng nói: “Em tiễn anh xuống đi.”
Tô Linh hơi giật mình, sau đó rất nhanh phản ứng lại, xoay người nhìn Thẩm Tử Kiêu, sau đó chậm rãi thay giày đi theo sau lưng Tô Phó Thần.
Trong lúc hai người chờ thang máy, cả hai rơi vào một khoảng im lặng thật lâu.
Tô Phó Thần giương mắt, ngữ khí nhàn nhạt: “Em biết anh đặc biệt gọi em ra, là vì điều gì không?”
Tô Linh gật gật đầu, vô cùng nghiêm túc nói: “Anh sợ bóng tối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play