Tô Linh nhìn chiếc bật lửa, vắt óc suy nghĩ một lúc rồi cố gắng giải thích: “Đây là của Cố Như Hạ! Cái tên phi công thích lái máy bay tán tỉnh cậu ấy trước đây là một tên cặn bã, hai ngày trước cậu ấy vì quá đau khổ mà chạy tới đây ngày đêm uống rượu quên sầu, đã vậy còn hút thuốc nữa, thế nên mới có chuyện có cái bật lửa để ở đây! Em phải dạy dỗ lại cậu ấy mới được!”
Tô Phó Thần cười khẩy một tiếng, đưa tay sờ hoa văn trên chiếc bật lửa, sau đó dùng tay trái ấn mạnh nó xuống bàn, nhẹ nhàng nói: “Nếu anh không lầm, chiếc bật lửa này là bản giới hạn, được thiết kế tùy theo sở thích người dùng của Zero, không những đắt tiền thôi đâu, nếu không có quen biết thì rất khó mà mua được, Cố Như Hạ có bản lĩnh đấy từ lúc nào thế?”
Tô Linh: “...”
Làm sao mà cô biết được Thẩm Tử Kiêu, người luôn nói rằng mình rất nghèo, nghèo đến mức chỗ ở còn không có mà lại sở hữu những thứ đắt tiền như vậy được?
Đúng là tiêu tiền như rác mà!
Nhưng lúc này, Tô Linh vẫn cắn răng nghĩ ra đủ mọi lí do để biện hộ: “Thế chắc là Cố Như Hạ lấy cắp nó ở đâu rồi.”
Cố Như Hạ: Tôi còn chưa đủ thê thảm hay sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play