Thẩm Tử Kiêu rũ mắt, ánh mắt dừng trên người Tằng Khả Vân, sau đó híp mắt cất giọng nhàn nhạt: “Đã lâu không gặp’’
Phản ứng của anh không nhiệt tình cũng chẳng lạnh nhạt. Giống như đây chỉ là một cuộc gặp gỡ bình thường với người bạn đã lâu không gặp, không nóng không lạnh chào hỏi nhau.
Ngón trỏ Tằng Khả Vân khẽ nhúc nhích, sau đó thu lại ánh mắt cười nhẹ tựa như châm biếm lại vừa như xót xa, khóe mắt lại lăn xuống vài giọt nước mắt: “Xem ra lâu không gặp, mọi người đều trở nên xa lạ rồi.”
Nhưng sự chú ý của Thẩm Tử Kiêu lại chẳng đặt ở nơi này, cũng chẳng quan tâm đến việc cô ta có đang đau buồn hay không.
Hạ Chí Thịnh là người phụ trách của đội chó săn, quân hàm đương nhiên cũng không thấp. Giờ phút này ông lại ở đây hơn nữa còn dẫn theo Tằng Khả Vân, như vậy cũng đủ để Thẩm Tử Kiêu hiểu được tại sao họ lại đến đây.
Bước chân anh khẽ nhúc nhích, ánh mắt có phần ngưng trọng nhìn Hạ Chí Thịnh: “Hôm nay thầy đến tìm em có phải liên quan đến chuyện vụ án năm đó?’’
Năm đó, hầu hết toàn bộ thành viên đội chó săn đều đã hi sinh trong nhiệm vụ bao vây diệt trừ một trong những nơi ở của bọn khủng bố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT