Chẳng mấy khi Thẩm Tử Kiêu thấy Tô Linh dậy sớm. Hôm nay là một ngoại lệ.
Mới sáng sớm tinh mơ Tô Linh đã dậy rồi. Cô vừa ngâm nga bài hát lệch cả nhịp, vừa ngồi soi gương trang điểm một cách đầy thong thả. Thậm chí cô còn lôi Thẩm Tử Kiêu ra ngoài bằng được, bắt anh lựa một trong hai bộ quần áo cầm trên tay xem bộ nào là đẹp nhất.
Thẩm Tử Kiêu cả người uể oải, trong lòng nổi cơn thịnh nộ nhưng cũng chỉ đành nén giận, sau đó ngước mắt nhìn hai chiếc váy, một hở vai một hai dây, yết hầu cử động, lạnh lùng nói: “Chẳng có cái nào đẹp.”
Không cái nào đẹp?
Tô Linh tức giận rút tay về, cả giận nói: “Sao mà có chuyện không đẹp được! Đây là kiểu dáng do chính tay nhà thiết kế thời trang mà tôi yêu thích làm ra đấy!”
Thẩm Tử Kiêu quay đầu lại, trầm giọng nói: “Hôm nay nhiệt độ thấp, mặc đồ dài tay với áo khoác vẫn là hợp lý nhất!”
Nhiệt độ thấp?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play