Kể từ sau khi Tô Linh rời khỏi biệt thự Tô Minh, có một khoảng thời gian rất dài Tô Phó Thần đều ở tại phòng nghỉ của công ty.
Hôm nay quay về, coi như là lần đầu sau hơn một tháng qua.
Biệt thự Tô Minh lớn như vậy, cho dù là đồ trang trí hay là phong cách của biệt thự thì đều do nhà thiết kế chuyên nghiệp dày công tạo ra, thế nhưng lại bố có chút hơi ấm nào, trông càng giống như một cái quan tài kín không có kẽ hở, có thể bức chết người đang sống sờ sờ.
Khó khăn lắm Tô Phó Thần mới trở về một chuyến, chỉ là bởi vì có một tập văn kiện cần đang để ở nhà.
Sau đó vừa mới đến biệt thự Tô Minh thì liền phát hiện có người hầu đang bận tới bận lui lên xuống chuyển đồ, xếp đầy đồ linh tinh trong sân vườn, hơn nửa là những bảng vẽ và thuốc màu. Còn có từng chồng tranh màu nước lúc này đã dính bùn đất dúm dó xếp cùng với nhau giống như những tờ giấy nháp vậy.
Tô Phó Thần nhận ra, đây là tranh của mẹ Tô Linh.
Tô Phó Thần giận tái mặt, bảo người hầu dừng lại: “Là ai bảo mấy người động vào những đồ này?”
Những người hầu đang bận tới bận lui chuyển đồ nghe thấy câu này, phút chốc đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không dám đứng ra mở miệng trả lời.
“Là ta bảo người dọn dẹp.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT