Trạng thái tinh thần của Thẩm Tử Kiêu vẫn luôn không tốt lắm.
Dù sao cách sự cố mới có hai ngày, hơn nữa miệng vết thương cũng không được xử lý cẩn thận, tốc độ vết thương khép miệng cũng chậm hơn so với tình huống bình thường.
Phần lớn mọi lúc Thẩm Tử Kiêu đều đang ngủ.
Cho nên Tô Linh cũng không phải là đứa nhỏ, lúc mấu chốt cũng không ép người ta làm hình mẫu cho mình.
Tô Linh dựa vào lưng ghế mềm dùng bút chì gõ gõ cằm rồi nghiêng đầu nhìn chằm chằm sườn mặt Thẩm Tử Kiêu lúc ngủ.
Lúc Thẩm Tử Kiêu ngủ, mày hơi hơi nhíu lại.
Lông mày sắc nét mang theo một chút anh khí, môi mỏng mím chặt, trên trán thấm mồ hôi lạnh.
Thẩm Tử Kiêu vẫn đang sốt nhẹ không dứt, cho dù trong phòng bật điều hòa vừa phải anh vẫn toát ra một tầng mồ hôi mỏng, làm ướt đẫm áo sơ mi sau lưng, gắt gao dính vào da thịt. Ngay cả vải băng bó miệng vết thương, lúc này cũng đã bị mồ hôi thấm ướt.
Tô Linh nhíu mày, sau khi thở dài một hơi, đặt bảng phác thảo với bút chì trong tay xuống, đi đến nhà vệ sinh cách đó không xa cẩn thận rửa sạch đôi tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play