Dung Nham nhìn chằm chằm vào mắt cậu, đưa tay mò vào trong bộ đồ ngủ của cậu, chạm vào vòng eo mềm mại.
Phản ứng đầu tiên hiện lên trong đầu anh là – An An của anh có chút không bình thường.
Sau đó, ý nghĩ thứ hai mạnh mẽ chiếm lĩnh tâm trí anh – Chịch cậu.
"An An, mỗi lần em chủ động như vậy, ngày hôm sau có thể em sẽ phải ngủ rất muộn."
Câu trả lời của An Ức là nghiêng người và hôn anh.
Hai người từng không biết hôn nhưng lại học được cách hôn từ trên người đối phương. Bọn họ đã hôn lên nơi riêng tư nhất và nơi làn da nhạy cảm nhất của nhau nhưng số lần hôn môi lại không nhiều lắm. Dù có ôm hôn bao nhiêu lần ở trên giường thì khi ra khỏi giường bọn họ cũng sẽ lui khỏi ranh giới tình nhân. Chỉ cần Dung Nham không muốn cậu thì bọn họ ở chung với nhau một cách quy củ.
Cậu nhớ lại vài kiểu hôn với Dung Nham, đầu tiên là môi chạm môi, tiếp đến là hai chiếc lưỡi mềm mại quấn lấy nhau, sau đó quyền chủ động sẽ bị tước đi, cuối cùng, cậu sẽ bị cuốn theo nhịp điệu của anh.
Cậu không thể thở được.
Dung Nham ôm eo cậu giúp cậu ngồi thẳng lên, sau đó kéo đồ ngủ của cậu xuống, lộ ra chiếc quần lót màu trắng ôm lấy hai cánh mông.
Anh đưa cả hai tay luồn vào mép quần lót trên người cậu, lòng bàn tay ấm áp của anh nắm lấy cặp mông tuyệt vời của cậu, bắt đầu nhào nặn.
"An An."
An Ức quỳ xuống trước mặt anh, cúi đầu cởi cúc áo ngủ.
Cậu đã ngừng khóc nhưng nước mắt vẫn còn đọng trên mi. Mái tóc mềm mại xõa xuống tai, cậu mặc một bộ đồ ngủ kiểu gấu có ve áo, chỉ cởi một nửa, hai hạt đậu đỏ trên bộ ngực trắng nõn lờ mờ hiện ra. Khi được gọi tên cậu sẽ lập tức nhìn sang, ngay cả khi phần thân dưới của cậu bị lột hết, chỉ còn mỗi cái quần lót và cặp mông của cậu còn đang bị chơi đùa cũng không thể ngăn cản cậu dùng ánh mắt thẫn thờ nhìn anh.
Bụng dưới của Dung Nham nóng bừng khi bị cậu nhìn như vậy, không nhịn được mà cởi quần lót của cậu ra và vỗ mạnh vào mông cậu hai cái.
Đừng nhìn anh như thế.
An An, đừng nhìn anh như thế.
Em sẽ bị anh làm đến hỏng mất.
Anh ra tay không mạnh, nhưng âm thanh trên cặp mông nảy của An Ức lại vang hơi lớn.
An Ức khe khẽ rên rỉ, cởi bộ đồ ngủ ra dán vào người anh, xoa xoa cơ ngực rắn chắn của anh. Cậu không dám nhìn anh, cũng không ngờ được mình chỉ bị anh đánh mông mà ở phía trước đã có thứ gì đó tiết ra.
...
Màn dạo đầu lần này rất dài, đặc biệt là cái mông của cậu đã bị anh gian dâm theo rất nhiều cách khác nhau.
Dung Nham cũng không vội tiến vào, An Ức xuất tinh một lần trong tay anh. Anh bắt nạt cậu đến tận đêm khuya mới chịu dừng lại. Tấm trải giường bên dưới hai người thì nhăn nheo đến không còn hình dạng, quần áo thì vứt bừa bãi trên sàn.
An Ức được anh bế vào phòng tắm. Dù là bồn tắm đôi nhưng vẫn còn quá nhỏ đối với Dung Nham, anh để An Ức nằm úp sấp, vừa thưởng thức những vết đỏ trên mông cậu vừa giúp cậu tẩy rửa.
Người đang được anh tắm rửa ngọt ngào bị Dung Nham quấn chặt trong khăn tắm, vài sợi tóc đen ướt đẫm dính chặt vào đôi má đỏ mọng, đôi mắt vẫn đẫm nước như em bé đang được Dung Nham quấn lại trong tả lót màu trắng, Dung Nham mềm lòng, muốn mạnh mẽ hôn cậu, gọi cậu hai tiếng bảo bối rồi tiếp tục một màn làm tình giống như vừa rồi.
Nhưng anh chỉ cẩn thận lau đi những giọt nước trên người cậu rồi nhét cậu lại vào chăn.
Vừa rồi hai mắt An Ức đỏ hoe, lúc này sự mệt mỏi trong mắt cũng dâng lên cậu, giống như một con thỏ vừa bị chà đạp tàn nhẫn, cuối cùng chỉ có thể rút vào tổ cỏ để trốn tránh; lại càng giống một khối ngọc, một chút sứt mẻ cũng không thể chạm vào.
Cậu chớp chớp mắt hai lần rồi ngủ thiếp đi.
Dung Nham ngồi xổm ở bên giường nhìn cậu, dùng đầu ngón tay chai sạn chậm rãi vuốt ve lông mày của cậu. Những ánh mắt và hành động không kiêng dè như vậy chỉ xuất hiện vào đêm khuya, sau lưng cậu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT