Lộ Hành Chu ngoan ngoãn đeo ngọc bội lên cổ, mắt cười cong cong nhìn gia đình mình. Nụ cười trong trẻo của thiếu niên 16 tuổi thật sạch sẽ và thuần khiết. Tống Khanh nhìn thấy mắt liền đỏ hoe, cô cùng ông ngoại Tống mỗi người ngồi một bên của Lộ Hành Chu, bắt đầu quan tâm cậu.
Lộ Hành Chu có chút bối rối, kiếp trước cậu là cô nhi, đến khi chết cũng không có gia đình. Lần đầu tiên cảm nhận được sự ấm áp của người thân, cậu thật sự không biết phải phản ứng thế nào.
Lộ Vân Nhĩ bị phớt lờ một cách rõ ràng, khóe miệng anh hơi giật giật. Ánh mắt lướt qua, anh bật TV lên.
Trên TV đang chiếu bộ phim của Lộ Vân Nhĩ đã đóng. Nhìn thấy bản thân mình trên màn hình, Lộ Vân Nhĩ có chút ngượng ngùng, ngón chân không khỏi bấm vào mặt sàn. Dù sao cũng là diễn viên, nhưng ở nhà, anh chưa bao giờ xem phim hay kịch mà mình đã đóng.
Cuộc trò chuyện ban nãy tạm dừng, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Lộ Vân Nhĩ. Anh ngượng ngùng cười hai tiếng rồi nói: “Bật TV lên xem chút thôi ạ.”
Anh chớp mắt ra hiệu với Tống Khanh, khiến bà ngay lập tức nhớ đến quả dưa đang ăn dở dang về Lâm Thanh Tuyền. Vừa mới nãy, Lộ Vân Nhĩ còn bảo cô tìm ảnh của Lâm Thanh Tuyền. Giờ đây, khi thấy Lộ Vân Nhĩ bật TV, bà lập tức hiểu Lộ Vân Nhĩ đang muốn làm gì.
Trước ánh mắt có chút ngơ ngác của ông ngoại Tống và anh cả Tống, Lộ Vân Nhĩ tìm được một bộ phim truyền hình về học đường. Đây chính là bộ phim đã giúp Lâm Thanh Tuyền nổi tiếng trước đây, kể về khoảng thời gian ngây thơ của tuổi trẻ trong trường học. Dù Lâm Thanh Tuyền trong phim có để kiểu tóc xù không hợp thời, nhưng vẻ đẹp của anh vẫn không hề bị lu mờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT