"Không phải tôi." Hàn Thu Vũ bình tĩnh nhìn Vân Tử Tân, từng chữ từng câu nhấn mạnh: "Không phải tôi."
Vân Tử Tân nhíu mày, chưa kịp nói gì thì Tiền Kiều đã quát lớn: "Không phải cô? Nếu không phải cô thì là ai?! Chuyện chìa khóa ngân hàng Tân Kim quan trọng như vậy, thậm chí tôi còn không nói với Tử Lăng, người khác trong nhà càng không thể biết!"
Hàn Thu Vũ cười nhạt, ánh mắt liếc qua Vân Giang, người lúc này như không chịu nổi nữa.
Vân Tử Tân cúi đầu, Tiền Kiều nhìn theo ánh mắt của cô ta, khi thấy gương mặt tái nhợt, già đi nhiều của Vân Giang thì đôi mắt bà ấy trợn tròn, cơ thể run rẩy không kiềm chế được, tay chỉ vào ông ta mà nói: "Là... là ông? Là ông đã nói cho Phùng Ngọc biết?!"
Môi Vân Giang run run, muốn phủ nhận, nhưng ông ta vẫn chưa đến nỗi quên hết ký ức trong hai ba năm qua.
Đúng vậy, lúc đó vì sự dịu dàng, khéo léo của Phùng Ngọc mà ông ta rất ít khi giấu bà ta điều gì. Sau những giây phút ân ái, bà ta thường hỏi về chuyện làm ăn của nhà họ Vân, chuyện về chìa khóa cũng là lúc ấy ông ta nói cho bà ta biết. Nhưng ông ta không ngờ rằng bà ta lại dám ra tay với Vân Tử Tân!
Câu kết với bọn thổ phỉ, hại Vân Tử Tân phải chịu khổ suốt bao năm trời, nghĩ đến đây, Vân Giang phun ra một ngụm máu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play