Nhắc đến việc này, gương mặt Thái Sĩ Nhung rất khó coi. Hiện Bành Diệu Huy đang bị thương nặng, đến giờ vẫn còn nằm trên giường.
Vân Sở Lại nhíu mày sâu hơn, sau khi kiểm soát được Lục Thành, cô chỉ gặp gỡ tiểu đội Phong Hỏa để thông báo về việc rời đi, còn việc của vũ trường Bành Cầm Lạc Tư sau đó thì cô không còn chú ý nữa, mà đều là Trần Y phụ trách chuyển giao.
Nếu như nhà họ Bành đã gặp chuyện từ trước, mà Trần Y không hề nói gì, chẳng phải cô ấy đã biết từ lâu và luôn giấu giếm cô hay sao?
Mặt Vân Sở Lại không cảm xúc, lạnh như băng, trong mắt lộ rõ sát ý.
Trần Y, một người cô từng nghĩ là đáng tin cậy, hóa ra lại xem cô như một kẻ ngốc.
Thái Sĩ Nhung nói: "Tốt nhất nên báo việc này cho Thiếu soái Hoắc biết sớm. Phượng Hoàng Thành ẩn náu trong Lục Thành, chắc chắn là có kế hoạch lớn."
Dù ông cũng không tán thành việc quân phiệt cai trị, nhưng phải thừa nhận rằng, với sự bảo vệ của quân đội nhà họ Hoắc, người dân Lục Thành và tỉnh Quảng Lương có thể tránh được chiến tranh, sống cuộc sống bình thường. Đối với người dân, như thế đã là đủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT