Nói đến đây, Bạch Hà mỉm cười, nhưng khi cười, trong mắt bà ấy lại trào ra nước mắt.
"Tôi là một cô gái mồ côi, không nơi nương tựa, lại trở thành cái gai trong mắt vợ cả của ông, tôi còn có thể đi đâu? May mắn là Hoắc đại soái đã cưu mang tôi, cho tôi danh phận ngũ di thái để ở lại phủ. Nhưng suốt những năm qua, ông ấy luôn giữ khoảng cách với tôi, chưa từng vượt quá giới hạn."
"Hoắc đại soái mới thực sự là một anh hùng, chứ không phải kẻ tiểu nhân. Hà Mẫn Quân, chính ông đã lấy tâm địa tiểu nhân để đo lòng quân tử!"
"Giờ đây, để đạt được quyền lực, ông cấu kết với người Nhật, âm mưu lật đổ gia tộc họ Hoắc, nhưng lại dùng tôi làm cái cớ cho sự phản bội của mình. Hà Mẫn Quân, ông rơi vào tình cảnh hôm nay, đó là cái giá ông phải trả!"
Cuối cùng, Bạch Hà hít một hơi sâu, nén lại dòng nước mắt đang chực trào, ánh mắt bà ấy trở nên lạnh lẽo.
Không ai biết Hà Mẫn Quân đang nghĩ gì, nhưng trước khi chết, ông ta đã nói thêm nhiều điều về Thái Kiều. Khi đối mặt với cái chết thì ông ta không hề tỏ ra sợ hãi. Ông ta chỉ xin Hoắc Trạm tha mạng cho Hà Tân, vì từ đầu đến cuối, con trai ông ta hoàn toàn không biết gì.
Và không lâu sau, ngũ di thái của phủ đại soái cũng qua đời vì bệnh, từ đó về sau, phủ Hoắc không còn ai tên là Bạch Hà nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT