Bầu không khí trong nhà tù trở nên u ám hơn sau câu hỏi của Hà Tân, sắc mặt của Hà Mẫn Quân tái nhợt như tờ giấy.
Hà Tân cười nhạt, quay sang nhìn Hoắc Trạm: "Thiếu soái, xin hãy cho tôi một cái chết nhanh chóng. Tôi muốn đoàn tụ với gia đình."
Giọng anh ta rất nhẹ, rất bình tĩnh và tự nhiên, không hề có chút ý định sống sót, mà ngược lại còn mang đậm sự chán chường với cuộc sống.
Hà Mẫn Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hà Tân, thấy ánh mắt vô hồn của con trai thì toàn thân ông ta hoảng loạn, vội vàng nói: "Tôi sẽ nói, tôi có thể nói cho cậu biết thân phận của Thái Kiều. Xin hãy tha cho con trai tôi, tôi sẽ nói mọi thứ, không giấu diếm điều gì!"
Nghe tiếng nói vội vã của ông ta thì Hà Tân chậm rãi quay đầu lại, nhìn ông ta với ánh mắt phức tạp.
Khi đối mặt với cái chết của hàng chục người trong gia đình nhà họ Hà, ông ta không nói một lời. Khi Tiểu Phong bị bắt giữ, ông cũng không lên tiếng. Nhưng giờ khi con trai cả của ông ta quyết định chết đi thì ông ta lại mở miệng. Điều này thật mỉa mai. Vậy thì những người trong gia tộc nhà họ Hà đã chết trước đó có giá trị gì không?
"Quân trưởng Hà đã đưa ra một lựa chọn thông minh." Hoắc Trạm vỗ tay, Thẩm Cù lập tức dẫn Hà Tân ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT