Chưa đợi Hoắc Khôn Bằng lên tiếng, Hoắc Trạm đã thẳng thắn nói: "Con tin Sở Lại."
Nói xong, anh tiếp tục: "Thẩm Cù, theo dõi cô Thái Kiều kia, xem cô ta dừng chân ở đâu, bắt hết những người đi cùng, đừng để kinh động đến tướng quân Hà, cử người theo dõi, có động tĩnh gì lập tức báo về."
"Vâng!" Khuôn mặt của Thẩm Cù trở lên nghiêm nghị, hiển nhiên cũng biết rõ sự nghiêm trọng của việc này, không dám chậm trễ, lập tức dẫn quân rời đi.
Thẩm Cù đi trước một bước, sắc mặt Hoắc Khôn Bằng và Cổ Lận vẫn rất căng thẳng, còn Hoắc Trạm thì nắm tay Vân Sở Lại, đôi mày nhíu chặt, thỉnh thoảng nhìn về phía Hoắc Khôn Bằng, trong lòng cũng đã có vài suy đoán về lý do Thái Kiều đến đây.
Không khí im lặng kéo dài một lúc, Hoắc Trạm lên tiếng: "Cha, cha đừng theo chuyện mà Thái Kiều vẽ ra nữa, cái gọi là thuốc đặc hiệu viễn dương cũng chỉ là một cái bẫy, mục đích là nhằm vào Phụng Tân. Những nơi như Hứa Đô, Lục Thành và Tây Linh Sơn đều đã bị thâu tóm, giờ đây Phụng Tân chính là cái gai trong mắt nhiều thế lực, cần phải cẩn trọng trong mọi việc, không thể để họ đạt được mục đích."
Hoắc Khôn Bằng nheo mắt lại, một lát sau, gật đầu nói: "Ta tự biết rõ chuyện này."
Hoắc Trạm nhún vai, những gì cần nói thì anh đều đã nói, còn lại thì để số mệnh quyết định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT