Dù bị ví như món cháo trắng không phải là điều gì đáng vui mừng, nhưng lời của Vương Hương Cúc cũng khiến Vương Linh Đang cảm thấy có thêm hy vọng.
Nghĩ đến vẻ ngoài rực rỡ và đầy uy nghiêm của Hoắc thiếu soái, mắt Vương Linh Đang ánh lên tia sáng lạ lùng. Một người đàn ông xuất chúng như vậy, dù không thể trở thành chính thất, mà chỉ cần được ngủ với anh một lần thì cô ta cũng cảm thấy mãn nguyện cả đời!
Vương Linh Đang đầy phấn khích nhìn Vương Hương Cúc: "Mẹ, mẹ có cách gì không? Thật sự có thể thành công sao?"
Vương Hương Cúc nheo mắt lại, trông đầy mưu mô: "Đừng vội, trên đường đi sẽ có cơ hội."
Bên này, hai mẹ con nhà họ Vương đang tính toán mưu kế, bên kia, Vân Sơn và Tống Quế Anh đã vào trong khoang thuyền. Khi thấy Hoắc thiếu soái, Vân Sơn liền tiến tới, cúi đầu khom lưng, nói: "Hoắc thiếu soái, cảm ơn ngài đã cho chúng tôi lên thuyền đến Phụng Tân. Sau này, cả gia đình chúng tôi đều là người của ngài. Ngài bảo chúng tôi đi hướng Đông, chúng tôi nhất định không dám đi hướng Tây! Haha, con gái tôi được ngài để mắt tới, thật sự là có phúc."
Vân Sở Lại chống cằm, nhìn Vân Sơn với dáng vẻ nịnh nọt, cười lạnh một tiếng.
Nếu cô thực sự là "Vân Tử Thanh", nhìn thấy cha ruột của mình nịnh hót trước mặt người mình yêu như vậy, chắc cô đã muốn nhảy sông tự tử. Nhưng cô không phải, tình cảm giữa cô và Hoắc Trạm cũng đã vượt qua tình yêu đơn thuần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play