Vân Sở Lại nheo mắt lại, nói: "Chị không cần lo lắng, không có gì to tát cả. Nếu Đàm Hoài Thư trở về, chị cũng nên nói với anh ta, việc giấu Lăng Hương phải tuyệt đối kín đáo, không được nói gì với người khác. Đợi tôi về, tôi sẽ giải thích rõ ràng cho anh ta."
Trần Y nghiêm túc gật đầu, liếc nhìn lên lầu một cái: "Lăng Hương đã về rồi à?"
Vân Sở Lại gật đầu, nghĩ đến thi thể của Tiểu Xuân Chân Tử vẫn còn bên chỗ của Hoắc Trạm, có lẽ trước khi lên đường đến Phụng Tân, cô cần phải lo liệu việc hậu sự cho cô ấy. Vừa nghĩ đến đây, thì Lăng Hương đã từ trên lầu bước xuống. Trông cô ấy có vẻ uể oải, tinh thần rất kém.
"Chuyện gì thế? Trông cô như đang ốm vậy!" Trần Y lo lắng bước tới, đưa tay sờ trán Lăng Hương. Hai người họ đã ở bên nhau một thời gian, tình cảm thân thiết như chị em ruột, nên cô rất quan tâm đến Lăng Hương.
"Em không sao đâu, chị Trần." Lăng Hương cố nở một nụ cười, sau đó quay sang nhìn Vân Sở Lại, trong mắt hiện rõ sự lo lắng.
Cô thực sự rất sợ, sợ rằng ngay cả xác của mẹ nuôi cũng không thể giữ lại được, nếu vậy thì hậu quả của việc bỏ nhà đi quá nặng nề.
Vân Sở Lại im lặng gật đầu, Lăng Hương liền thả lỏng người, mắt cũng đỏ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT