Tống Quế Anh quay đầu nhìn lại, thấy Vân Sơn cùng mọi người bị binh lính nhà Hoắc Trạm dẫn đi, không ai nói lời nào, ai nấy như cút cun thì vẻ mặt của bà ấy đờ đẫn. Mãi đến khi nghe thấy tiếng Vân Tử Tân: "Thím ơi, đừng nghĩ nhiều quá, mỗi người có số mệnh riêng."
Nghe vậy, Vân Sở Lại có chút ngạc nhiên nhìn anh ấy: "Anh cả bây giờ cũng thông suốt nhiều rồi."
Vân Tử Tân cười chua chát. Cuộc đời anh ấy còn chưa đi được một bước, mà đã trải qua những việc cả đời người khác cũng không thể trải qua. Một mạng sống đã bao lần bị kéo đi kéo lại, nếu còn không hiểu ra thì thật sự uổng phí bao khó khăn đã vượt qua.
Sau khi lên xe, Vân Sở Lại nghĩ đến Oánh Nương, mắt hơi nheo lại, kể hết chuyện ở Tây Linh Sơn.
"Giờ Oánh Nương muốn gặp lại anh cả một lần, không biết anh cả nghĩ sao?" Dù sao, việc cô dễ dàng vào được Tây Linh Sơn, tìm thấy Diêm Vi Tông, đều nhờ có Oánh Nương giúp đỡ. Mà Oánh Nương chịu giúp cũng là vì nể mặt Vân Tử Tân.
Từ lúc chia tay với Oánh Nương, Vân Tử Tân chưa từng nghe tin gì về cô ấy, giờ nghe lại, anh ấy ngây người một lúc lâu.
Môi anh ấy có chút khô khan, nét mặt phức tạp, thật không ngờ Oánh Nương lại sẵn lòng giúp đỡ Hoắc Trạm vì anh ấy. Tình cảm này anh ấy không biết phải đáp lại thế nào, suy nghĩ một lát, anh ấy vẫn nói: "Anh muốn gặp cô ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT