Hoắc Trạm mỉm cười, rất tự nhiên đáp lại: "Tất nhiên Lục Thành là vật trong túi của anh."
Khi hai người trò chuyện, Thẩm Cù nhanh chóng chạy về, nét mặt có chút kỳ lạ, cúi người nói qua cửa sổ xe: "Thiếu soái, thiếu soái quân đội nhà họ Trịnh mời Ngài vào thành, đã chuẩn bị tiệc tại chính phủ để chúc mừng Hoắc gia Quân chiến thắng."
Đôi lông mày tuyệt đẹp của Hoắc Trạm nhếch lên cười, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ lạnh lùng: "Anh ta đã mời chân thành như thế thì tôi sẽ đi dự tiệc."
Vân Sở Lại liếc nhìn anh, đôi môi đỏ khẽ mím lại, dự tiệc gì chứ, chẳng qua là Hồng Môn Yến mà thôi.
Mười vạn quân, năm vạn đóng trong thành, năm vạn đóng ngoài thành, còn Hoắc gia Quân đi theo Hoắc Trạm.
Đội quân đông đảo như vậy mà Trịnh Tự Bạch còn dám mời người vào thành, đúng là tỏ rõ thành ý. Không rõ đây là ý của Đảng Tứ Tượng hay của riêng anh ta, chưa biết số lượng quân đội nhà họ Trịnh trong thành là bao nhiêu thì cuộc đàm phán lần này cũng chưa biết kết quả sẽ ra sao.
Vân Sở Lại không can thiệp vào chuyện giữa Hoắc Trạm và Trịnh Tự Bạch. Khi đến Lục Thành, cô lập tức rời đi, đến nơi Lãnh Phong và Lương Mãn Thương trú ngụ. Hiện giờ trong thành đầy áp lực, binh lính đóng quân nhiều, Liên đảng như chiếc thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển cả, chỉ cần sơ suất một chút là có thể bị nhấn chìm. Việc cô có thể làm là bảo vệ họ, để họ an toàn rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT