Từ khi Diêm Gia quân bắt đầu xâm nhập vào phòng giam cứu Diêm Tĩnh thì Vân Sở Lại đã có mặt trong đội ngũ của Diêm Gia quân.
Một bên khác, Hoắc Gia quân đã dừng bước lại thò đầu ra nhìn, trong miệng Hoắc Nhất ngậm một cọng cỏ, anh ấy nhìn Thẩm Cù đứng cạnh mình thì cười tươi, hớn hở nói: "Tôi không ngờ cũng có một ngày mình lại đánh một trận giả tạo thế này, cậu xem tên Diêm Tĩnh kia chạy té cứt té đái như thế, hắn thật sự là em trai cùng mẹ với thiếu soái của chúng ta sao? Thật sự không giống chút nào, quá kém cỏi!"
"Từ trước đến nay, Diêm Vi Tông và Triệu Vĩnh Trinh ưa thích kiểu người thư sinh, văn nhân này nọ, hoàn toàn không giống đại soái của chúng ta thì làm sao có thể dạy dỗ con mình thành một người dũng mãnh được? Đi thôi! Bám theo bọn họ không xa không gần!"
Thẩm Cù lạnh lùng cười một tiếng, còn thuận miệng châm chọc một câu rồi mới nói với Hoắc Nhất.
Hoắc Gia quân đã chia thành mấy nhánh quân tiến đến núi Tây Linh từ các hướng, lần này nhất định phải diệt sạch Diêm Gia quân.
"Đúng vậy!" Hoắc Nhất phun cọng cỏ trong miệng mình ra, nhìn ngược về phía Hoắc Gia quân sau lưng mình, cười hì hì nói: "Các anh em, lúc này chúng ta có thù báo thù, có oán báo oán, đi theo thiếu soái và thiếu phu nhân lật tung núi Tây Linh này!"
"Lật tung núi Tây Linh!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play