Hoắc Khôn Bằng có xuất thân phú quý, tay cầm binh quyền lớn, người quyền cao chức trọng, lại tuấn mỹ, gần như trên người ông ấy đã có tất cả ưu điểm, một người đàn ông như thế so sánh với Diêm Vi Tông thì tất nhiên cao hơn rất nhiều bậc, lẽ nào mắt Triệu Vĩnh Trinh mù rồi?
Hoắc Trạm nhìn về phía Diêm Xử Tín, trên mặt anh không có bất kỳ biểu cảm dư thừa nào, dưới sống mũi cao thẳng, môi đỏ khẽ nhếch lên, rất lạnh lẽo.
Vẻ ôn hòa khi tiếp xúc với Vân Sở Lại trước đó đã hoàn toàn biến thành lạnh giá khiến sau lưng người ta có cảm giác như mọc gai.
Hoắc Trạm hé môi, mắt đen sâu hun hút, đáy mắt như lóe lên một tia sáng lạnh giá: "Diêm phó quan rất quả quyết!"
Lưng Diêm Xử Tín đã cứng đờ, trong nháy mắt, trên người bà ấy đổ mồ hôi lạnh, cho dù bà ấy đã thành tâm thật ý hợp tác với Vân Sở Lại nhưng khi đối diện với sự châm chọc của Hoắc Trạm, Diêm Xử Tín vẫn không tự chủ được mà căng thẳng hơn, đây cũng là sự áp bức mà một người ở vị trí cao hơn mang đến.
Bà ấy không ngờ bản thân mình đã lãnh quân ra trận nhiều năm nay lại cảm nhận sự áp bức từ một thanh niên trẻ tuổi hơn mình mang đến.
Cũng bởi vì Triệu Vĩnh Trinh và Diêm Tĩnh nên bà ấy đã nghe đến tên Hoắc Trạm không ít lần, mặc dù hôm nay chỉ là lần đầu tiên chạm mặt nhưng Diêm Xử Tín không thể không nói Hoắc Trạm khác xa những gì bà ấy từng nghe nói, thậm chí càng xuất sắc hơn trong tưởng tượng của bà ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT