Diêm Vi Tông vì muốn trả thù và tiêu diệt Hoắc Gia quân của Phụng Tân mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Diêm Xử Tín vốn đã thất vọng thì lúc này lại càng tuyệt vọng, tất nhiên bà ấy cũng không muốn thông đồng làm bậy với Diêm Vi Tông, làm hại binh lính dưới tay mình.
Ban đầu bà ấy có ý muốn lĩnh binh quay lại núi Tây Linh, giết chết Diêm Vi Tông khi ông ta còn chưa kịp trở tay, thừa cơ hội đó cũng có thể dẫn theo hai con trai mình ra ngoài nhưng bà ấy chưa từng nghĩ lại đụng phải Vân Sở Lại trước. Có lẽ nếu hợp tác với Vân Sở Lại, bà ấy còn có thể cứu vãn được tình thế.
"Diêm phó quan cảm thấy trong tình trạng hiện nay, việc làm sao chúng tôi biết được các người cấu kết với quân Nhật còn quan trọng sao?"
"Núi Tây Linh cấu kết với Nhật Bản có âm mưu xâm chiếm Lục Thành, sau đó sẽ xâm chiếm toàn bộ tỉnh Quảng Lương, hành vi của các người không khác nào bán nước, bà muốn để các con mình cũng gánh chịu cái danh làm giặc bán nước sao? Còn binh lính dưới tay bà nữa, bọn họ sẽ hy sinh vô ích nhưng sau khi chết vẫn sẽ bị người đời thóa mạ, con cái của bọn họ đời đời sẽ bị người ta phỉ nhổ, đó là điều bà muốn sao?"
"Nếu bà đã muốn đàm phán với tôi thì chúng ta đàm phán. Bà muốn gì?"
"Núi Tây Linh? Mạng của Triệu Vĩnh Trinh? Làm cho Diêm Vi Tông hồi tâm chuyển ý? Hay là sự an toàn của hai người con trai của bà?"
Vân Sở Lại nâng cao khóe môi, cô quả thực không rảnh rỗi để nhiều lời với Diêm Xử Tín, lời nào cô nói ra cũng sắc bén, không để Diêm Xử Tín có cơ hội phản ứng. Từ lúc Diêm Xử Tín bước ra thì bà ấy đã rơi vào thế bị động rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play