Chẳng lẽ chỉ vì danh xưng "mẹ" mà bà ta có thể tùy tiện lấy đi mạng sống, cướp đi tất cả của anh sao?
Từ nhỏ, anh đã không chấp nhận lý lẽ đó, nỗi đau trong lòng anh ngày càng lớn, đặc biệt khi biết đến sự tồn tại của Diêm Tĩnh. Anh mới hiểu rằng có những người không phải không biết làm mẹ, mà chỉ là họ chọn cách làm mẹ với ai.
Chuyện này khiến anh thấy đầy mỉa mai, nhưng lễ giáo thế gian đã buộc anh phải buông tha cho Triệu Vĩnh Trinh.
Anh khó khăn lắm mới thuyết phục được bản thân rằng chỉ cần giam cầm bà ta là đủ, nhưng không ngờ hôm nay lại nghe được từ miệng người khác những lời đồng tình với suy nghĩ trong lòng mình, mà người đó lại chính là người anh yêu thương. Cảm giác này thực sự khó diễn tả.
Hoắc Trạm ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng hít hà hương cỏ cây thoang thoảng trên tóc cô: "Lại lại, cảm ơn em."
Vân Sở nghi hoặc nhìn anh, không hiểu lời cảm ơn đó xuất phát từ đâu, nhưng rồi nghe anh tiếp tục: "Đương nhiên là có trả thù rồi. Triệu Vĩnh Trinh trốn khỏi Phụng Tân, không biết là vì quá vui mừng khi sắp gặp lại người tình trong mộng hay vì lý do nào khác, mà bà ta không kịp thông báo cho nhà họ Triệu. Thêm vào đó, cơ nghiệp của nhà họ Triệu chủ yếu ở Phụng Tân, nên trở thành nơi cha anh trút giận."
"Toàn bộ một trăm ba mươi hai người trong gia tộc nhà họ Triệu đã bị thảm sát sạch sẽ, máu me phủ kín bầu trời Phụng Tân ngày hôm đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play