Cô không cần những thứ phù phiếm đó, yêu một người, chỉ cần ở bên nhau là đủ, đơn giản vậy thôi.
Hơn nữa, trong hoàn cảnh xã hội hiện nay đầy bất ổn, những nghi thức đó có hay không cũng chẳng quan trọng. Không ai biết ngày mai sẽ ra sao, còn cô và Hoắc Trạm đều có việc riêng cần làm, quá phô trương chỉ dễ bị chú ý, không phù hợp với nguyên tắc hành xử của cô.
Hoắc Trạm khẽ nhíu mày, khóe môi anh từ từ hạ xuống: "Như vậy thì thiệt thòi cho em quá."
Vân Sở Lại mỉm cười, đưa tay nắm lấy cằm Hoắc Trạm, hài lòng ngắm nhìn anh: "Thiệt thòi gì chứ? Em vốn không để tâm mấy thứ đó. Hơn nữa, có một người đàn ông đẹp trai như vậy bồi bên cạnh thì em cũng thấy xứng đáng rồi".
Nhìn bộ dạng như một nữ lưu manh của Vân Sở Lại, Hoắc Trạm không khỏi dở khóc dở cười. Anh liền đưa tay vuốt nhẹ lên eo cô, cười nói: "Dù em không để ý, nhưng anh vẫn muốn dành cho em những thứ tốt đẹp nhất trên đời."
Má Vân Sở Lại ửng đỏ, định trêu anh nhưng lại bị anh chọc trúng. Cô giơ một ngón tay đặt lên môi Hoắc Trạm, khẽ ho một tiếng: "Em còn nhiều việc quan trọng ở Lục Thành, không thể ngày ngày dính lấy anh được. Mai anh nên về đi, đừng có ở lì chỗ em nữa."
Hoắc Trạm khẽ mím môi, bàn tay đang ôm lấy eo cô siết chặt hơn, giọng nói thoáng chút lơ đãng: "Vì chuyện của cô gái tên Quất Gia kia sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play