Giọng điệu của hắn rõ ràng, thái độ chân thành. Nếu không phải nhìn thấy lớp băng quấn quanh cổ hắn, có lẽ Vân Sở Lại cũng sẽ tin vào lời xin lỗi này.
Mặc dù không hiểu tại sao Diêm Tĩnh lại thay đổi chiến thuật, trở nên mềm mỏng, nhưng cô biết chắc lời hắn nói là có mục đích.
Vân Sở Lại mỉm cười, nhận lấy bó hoa và đưa cho Trần Y bên cạnh, giọng nói nhẹ nhàng như cơn gió mùa hè: "Diêm tam thiếu gia không cần khách sáo như vậy. Tôi vốn cũng không để bụng. Sau này mong tam thiếu gia chiếu cố nhiều hơn."
Mục tiêu của cô từ trước đến nay luôn là Quất Gia Lăng Hương và người Nhật, không liên quan gì đến quân đội Diêm Gia.
Không quan trọng Diêm Tĩnh đang có ý đồ gì, nếu hắn tạm thời ngừng gây rắc rối thì cũng giúp cô bớt đi phiền phức. Dựa trên số lượng binh lính Diêm Gia từ hôm qua, lực lượng quân sự của Tây Linh Sơn tại Lục Thành không hề nhỏ. Lúc này cô cũng không muốn thêm rắc rối.
Ban đầu, Diêm Tĩnh nghĩ rằng với tính cách của Vân Sở Lại, cô sẽ quay lưng bỏ đi, không ngờ cô lại phản ứng như vậy.
Hắn khựng lại trong giây lát, rồi nụ cười trên môi càng thêm rạng rỡ: "Vậy thì tốt quá. Nếu đã vậy, hôm nay em lên xe của tôi đến trường nhé? Dù sao chúng ta cũng cùng đường, coi như một cách chăm sóc nhau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT