Vân Sở Lại hiểu rõ tâm trạng của Trần Y, liền hỏi: "Chuyện Trần Khâm được đón đi xảy ra vào khi nào?"
Đàm Hoài Thư không dám giấu giếm, vội đáp: "Khoảng năm ngày trước. Lúc đó các cô chưa đến Lục Thành, có lẽ vừa lỡ mất. Nhưng cô cũng đừng lo quá, để bảo đảm an toàn cho Trần Khâm và giống lúa, Giang Thành đã cử rất nhiều người đến."
"Chết tiệt!" Trần Y chửi thề, mái tóc xoăn như muốn dựng đứng lên, cô ta vừa bực vừa lo.
Đàm Hoài Thư cười khổ trong im lặng. Cô chị này của Trần Khâm cũng nóng nảy chẳng kém gì cậu ta.
Trần Y nghiến răng, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần, quyết liệt nói: "Không được, tôi phải đi Giang Thành!"
Cô ta không biết liệu Trần Khâm ra đi vì tự nguyện hay do bị Phan Hiển Thạc ép buộc. Giờ thì Phan Hiển Thạc đã chết, không thể hỏi rõ được. Nhưng nếu tin hắn chết lan đến Giang Thành, liệu có ảnh hưởng đến an nguy của Trần Khâm không?
Mọi thứ đều là ẩn số, làm Trần Y càng thêm lo lắng. Trần Khâm là người thân duy nhất của cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT