Đây cũng là lý do khiến cô lưỡng lự khi rời đi, không giết chết Diêm Tĩnh ngay lúc đó.
Nếu cô giết Diêm Tĩnh, tình hình sẽ trở nên nghiêm trọng hơn. Cô vẫn chưa nhận được huy hiệu gia tộc từ Quất GIa Lăng Hương, tổ chức từ thiện cũng chưa được thành lập, và nhiều việc khác vẫn chưa tiến triển, như chuyến tàu hỏa vận chuyển quân nhu của Đông Doanh vẫn chưa được ngăn lại.
Nếu có chuyện gì xảy ra, cô có thể dễ dàng cải trang và ẩn nấp, nhưng những người liên quan đến cô như Đàm Tiêu Tiêu, Trần Y, Đàm Hoài Thư, thậm chí là Quất Gia Lăng Hương, đều có thể gặp nguy hiểm. Lời đe dọa của Diêm Tĩnh không phải là lời nói suông.
Sau khi đàm phán, cô cũng nhận ra Diêm Tĩnh là người hẹp hòi, và sau sự việc này, hắn sẽ ghi hận với cô.
"Thật sự xin lỗi, A Vân." Đàm Tiêu Tiêu nắm chặt tay, mắt ứa lệ.
Cô ấy một mình rời khỏi Lục Thành, rồi sẽ ra sao? Hoài Thư liệu có đồng ý cùng cô ấy rời đi không? Đàm Tiêu Tiêu không chắc, nhưng cô ấy biết rằng nếu ở lại Lục Thành, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn.
Vân Sở Lại nhìn cô ấy, giọng nói bình thản nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự nghiêm túc: "Cô không cần xin lỗi, lần này tôi mới là người liên lụy đến cô. Nếu không phải vì tôi, Diêm Tĩnh cũng sẽ không dùng danh nghĩa của Lữ Tông Hàng để lừa cô đến đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play