Bành Diệu Huy nói dứt lời thì sợ Vân Sở Lại vẫn chưa hài lòng nên nói tiếp: "Cô không tìm thấy cô ta sao? Chưa chắc cô ta đã còn ở vũ trường Bành Cầm Lạc này. Mặc dù gần đây cha tôi và Phùng Chí Châu làm nhiều việc rối tung lên nhưng ông ấy là một người nhớ tình cũ nên sẽ không làm gì với Trần Y đâu."
Vân Sở Lại cũng không muốn pha trò với anh ấy: "Giả sử cô ấy mang theo hai rương vàng đến đây tìm cha anh thì cũng không có chuyện gì à?"
Bành Diệu Huy vừa nghe nói đến hai rương vàng thì vẻ mặt biến đổi: "Hai rương vàng sao? Mang vàng đến đây làm gì?"
Tất nhiên anh ấy cũng biết tình hình chiến sự căng thẳng hiện nay, vì vậy cũng hiểu được hai rương vàng kia có ý nghĩa thế nào.
Nếu Trần Y thật sự mang theo vàng đến đây thì nói không chừng đã bị giữ lại, dù sao đó cũng là hai rương vàng, con số đó đã đủ để giải quyết tình hình khẩn cấp cho vấn đề bảo vệ quyền lực ở Lục Thành hiện nay, thế nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến anh ấy?
Nghĩ như vậy nên trên gương mặt của Bành Diệu Huy lập tức lộ nụ cười khổ: "Tiểu thư, tôi không quản được chuyện này."
"Mặc dù tôi là Bành thiếu nhưng cô cũng thấy rồi đó, tôi là hạng công tử nhà giàu thích nói chuyện cười, thích uống rượu, thích người đẹp nhưng tôi không quản được chuyện của cha mình, mà cũng không dám quản đến. Vũ trường Bành Cầm Lạc này không đơn giản như cô nghĩ đâu, hoạt động quyên tiền yêu nước hôm nay cũng không tầm thường như bề ngoài của nó. Đêm nay chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, cô đừng nên chen chân vào!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT