Sau khi nói dứt lời, người này đột ngột chuyển giọng: "Muốn xây dựng đội ngũ tự bảo vệ lấy mình tất nhiên không thể thiếu chi phí, mọi người cũng biết rồi đó, vì chống quân Nhật mà quốc đảng đã hao tổn một món tiền khổng lồ, bây giờ nội bộ Lục Thành này nhập không đủ xuất, cho nên mong các vị một lòng đoàn kết, khẳng khái quyên góp tiền, tôi ở đây vô cùng cảm ơn các vị!"
Người đàn ông này nói dứt lời thì cúi đầu về phía đám đông, ngay sau đó mọi người ở đây vội vã đứng lên, khách sáo đáp lễ lại.
Vân Sở Lại nghe đến đây thì còn có chỗ nào mà không hiểu, mục đích một đám nhân vật cấp cao của Lục Thành tụ tập ở vũ trường Bành Cầm Lạc vào đêm nay chính là góp tiền trưng binh, bọn họ sợ sau khi Hoắc Gia quân đến Lục Thành thì đám nhân sĩ quốc dân đảng bọn họ bị mất quyền lợi.
Vân Sở Lại lạnh lùng cười mà không định tham dự vào, mặc kệ giữa cô và Hoắc Trạm thế nào, cũng mặc kệ lòng dạ Hoắc Trạm ra sao thì việc Hoắc Gia quân đã ngăn cản người Nhật ở Hứa Đô chính là sự thật. Đám người ở đây được hưởng lợi và được an toàn lại có thể vứt bỏ sự lo lắng về sống chết ra sau đầu, bọn họ không nghĩ đến việc phải cảm ơn Hoắc Gia quân mà muốn đề phòng Hoắc Gia quân, sợ quyền thế trong tay mình bị ảnh hưởng, thật sự không hổ là chế độ mục nát.
Vân Sở Lại vừa muốn rời đi thì Bành Diệu Huy đã đặt mông ngồi xuống cạnh cô.
Hai tay anh ta khoanh trước ngực, mắt phượng hơi nhếch lên: "Tiểu thư không định tham gia hoạt động quyên tiền yêu nước lần này sao?"
"Quyên tiền yêu nước?" Vân Sở Lại nghe thấy những chữ này giống như nghe thấy một trò cười gì đó, cô không khách sáo mà khinh thường, lạnh lùng cười lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play