Đàm Tiêu Tiêu nhìn thấy thì buồn cười. Cô ấy biết bọn họ vẫn cần nói chuyện nên lập tức thu dọn bát đũa trên bàn, lại pha vài ly trà.
Thái Sĩ Nhung cười nói: "Khả năng nấu nướng của đồng chí A Vân đúng là rất xuất sắc, chỉ là không biết vì sao cô lại muốn vào Lục Thành học y? Tôi nghe Hoài Thư nói hình như cô muốn mở một tổ chức từ thiện ở Lục Thành này? Có chuyện như vậy sao?"
Khi Thái Sĩ Nhung nghe Đàm Hoài Thư nói đến việc này thì còn tưởng mình đã nghe nhầm. Một cô gái trẻ vừa mới đến đây lại muốn mở một tổ chức từ thiện ở Lục Thành, không biết nên nói cô là một kẻ to gan lớn mật hay là một người vô tri.
Vân Sở Lại gật đầu, nói: "Đúng là có việc này."
"Lúc tôi rời khỏi quê hương của mình, anh trai cả đã cho tôi một khoản tiền, tôi vẫn luôn mang theo bên người mình, trên đường đi tôi nhìn thấy không ít cảnh tượng dân chúng đói, bệnh ôm lấy nhau thì trong lòng rất khó chịu, tôi muốn làm một số chuyện cho bọn họ nên có ý định mở tổ chức từ thiện này, tổ chức từ thiện chuyên cứu tế lương thực cho dân chạy nạn. Ngoài ra bởi vì chuyện hồi bé, tôi từng học một số kiến thức về y nên mới có ý nghĩ hão huyền muốn vào Lục Thành học."
"Nếu Thái tiên sinh thấy không tiện cho tôi nhập học thì không sao, tôi không đề cập đến nữa là được."
Vân Sở Lại tiến thoái rất thích hợp, khi nói chuyện cô còn cười khổ lắc đầu, hiển nhiên vì xem những lời hỏi thăm của Thái Sĩ Nhung thành lời từ chối nhã nhặn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT