"Khi đó tôi đã tự nhủ với mình, nhất định tôi sẽ mạnh hơn, trở thành một người mà không ai có thể ức hiếp chúng tôi được."
"Chỉ đáng tiếc vì tôi là một cô gái, lại dẫn theo em trai mình, vì mưu sinh nên chỉ có thể đến vũ trường, sau đó mới quen biết Phan Hiển Thạc. Hắn nhìn thấy nhan sắc của tôi nên quyết định bồi dưỡng tôi thành một lưỡi dao sắc, còn là một lưỡi dao có thể vứt bỏ bất kỳ lúc nào."
"Nhưng tôi không quan tâm đến việc đó, tôi chỉ quan tâm việc mình có thể mạnh lên hay không, tôi có thể bảo vệ được Trần Khâm hay không."
Trần Y vừa mỉm cười vừa nói về cảnh ngộ của mình trong những năm qua với Vân Sở Lại. Từ khi nhìn thấy Vân Sở Lại không chút do dự bước vào nhà kho bỏ hoang để cứu mình thì Trần Y đã hoàn toàn xem cô như người một nhà, một người nhà mà vĩnh viễn không bao giờ vứt bỏ cô ta.
Vân Sở Lại bắt chéo chân dài, lẳng lặng nhìn Trần Y, nhẹ giọng hỏi một câu.
"Khi cô nhìn chị Tiêu Tiêu và Lữ Tông Hàng thì đã cảm thán nói mấy lời kia là bởi vì Phan Hiển Thạc sao? Cô từng thích hắn."
Khóe miệng Trần Y chậm rãi nâng lên, cô ta sảng khoái thừa nhận: "Đúng vậy, đúng là Phan Hiển Thạc. Phụ nữ ấy mà, còn là lúc mới biết yêu, Phan Hiển Thạc lại cao ráo, anh tuấn như thế, ngồi ở vị trí cao như thế, hắn còn tự tay lôi tôi ra khỏi địa ngục thì làm sao mà tôi không thích hắn cho được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play