"Huống hồ tôi muốn thành lập tổ chức từ thiện là vì làm việc thiện, thường ngày cô chỉ cần phát đồ ăn cứu tế cho người dân chạy nạn thì có gì khó? Vả lại chẳng phải vẫn còn có tôi và Trần Y sao, cô sợ gì? Tôi cần chính là một người đáng tin cậy, còn về bản lĩnh thế nào thì tôi không quá quan tâm, chị Tiêu Tiêu chỉ cần ra quyết định là được."
Đàm Tiêu Tiêu nghe những lời nói điềm tĩnh của Vân Sở Lại thì giống như có một cục bông mềm mại nhét vào trong lòng vốn đang hơi chua xót của mình.
Cô ấy có tài đức gì mà gặp được Vân Sở Lại? Trên đường đến Lục Thành, trong lúc cô ấy gian nan nhất, bất lực nhất, hoang mang nhất thì Vân Sở Lại đã tình nguyện ra tay giúp đỡ, bây giờ còn cho cô ấy một công việc, một chỗ dung thân.
Nghĩ như vậy nên Đàm Tiêu Tiêu không nhịn được nắm chặt tay Vân Sở Lại, kiềm chế nức nở: "Cảm ơn cô! A Vân, thật sự cảm ơn cô! Nếu trên đoạn đường vừa qua không gặp được cô thì tôi cũng không biết mình sẽ thế nào."
Nước mắt nóng rực của cô ấy rơi lên mu bàn tay của Vân Sở Lại.
Đàm Hoài Thư nghe hai người nói chuyện không tránh khỏi thay đổi sắc mặt, hỏi: "Đồng chí A Vân, cô muốn mở tổ chức từ thiện ở Lục Thành này sao?"
Đàm Hoài Thư giống như không thể tin vào những lời, vì muốn mở một tổ chức từ thiện thì cần nguồn tiền tài và lương thực không ngừng, vào thời đại này, tiền tài và lương thực chính là tấm bia sống, người nào nhìn thấy mà không nóng mắt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play