Anh ấy đã từng đề nghị đưa cha mẹ đến Lục Thành nhưng bọn họ nói mình đã lớn tuổi, không muốn xa quê hương nên anh ấy chỉ có thể cách một thời gian ngắn lại gửi thư về nhà, nhờ đó để biết được tình hình người trong nhà mình, thế nhưng không ngờ vẫn phải nhận tin dữ.
Đàm Hoài Thư nghĩ đến Lữ Tông Hàng thì bàn tay siết chặt ấm trà hơn, cũng không biết làm thế nào để nhắc về chuyện này với chị gái mình.
Vân Sở Lại ngồi cạnh Đàm Tiêu Tiêu, đưa ly trà với nhiệt độ thích hợp cho cô ấy: "Chuyện cũng đã qua rồi, chẳng phải cô đã từng nói làm người phải nhìn về phía trước sao? Bây giờ cô vẫn còn sống và gặp lại em trai mình chẳng phải chuyện may mắn sao?"
Vân Sở Lại nghi ngờ sở dĩ trong tiểu thuyết không đề cập đến người nhà Đàm Hoài Thư là vì bọn họ đều đã chết.
Nếu như cô không xuyên đến đây thì đã không đụng phải Đàm Tiêu Tiêu, vậy Đàm Tiêu Tiêu khó tránh khỏi việc bị người làm làm nhục, cô ấy trở thành một người điên, trong sạch cũng bị làm bẩn, Kim Dung kia chắc chắn sẽ không quan tâm đến cô ấy, từ đó có thể biết được một người phụ nữ như thế chạy nạn trên đường sẽ thế nào.
Đàm Tiêu Tiêu nghe thấy giọng nói của Vân Sở Lại thì khựng lại, cảm xúc dần dần dịu xuống.
Đàm Tiêu Tiêu cực kỳ tín nhiệm Vân Sở Lại, cho nên trên con đường đồng hành với Vân Sở Lại, cho dù cô ấy nhớ đến tình trạng bi thảm trong nhà mình thì cũng chưa từng phát bệnh, lúc này cô ấy nhắc lại chuyện bi thương trong nhà mình với người em trai duy nhất thì cảm xúc bị khuấy động, khó tránh khỏi tinh thần bị tác động nên mới suýt phát bệnh như vừa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play