Hướng Ngung vừa nghe nói đến đây thì sửng sốt, ông ta chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn đến Hướng Hủy Gia như dò xét một món hàng nào đó.
Trong ánh mắt luôn tinh ranh của ông ta ngậm ý cười, vẻ mặt không khác gì Phật Di Lặc, rất lâu sau đó ông ta mới nói: "Ý của con không phải dùng con để trèo lên Hoắc Trạm, trèo lên Phụng Tân đó chứ?"
Hướng Hủy Gia nghe thấy giọng điệu chế giễu ẩn trong lời nói lạnh lùng của Hướng Ngung thì siết chặt bàn tay, móng tay đâm vào da thịt.
Cô ta bình tĩnh nói: "Hoắc Nghiên Thanh không nhìn trúng con nhưng chưa chắc sẽ không nhìn trúng người khác, với một người phụ nữ xinh đẹp, đàn ông phải được hút tủy trong xương thì mới biết nó ngon. Có lẽ lúc Vân Sở Lại còn ở đây đã làm chướng mắt anh ta, thế nhưng bây giờ cô ta đã đi rồi, chẳng phải cơ hội của chúng ta đã đến rồi sao?"
Hướng Ngung phất tay, lạnh lùng cười một tiếng, tức giận nói: "Từ bỏ ý định ngu xuẩn trong đầu con đi! Có đôi khi cha cũng có ý định muốn cạy mở đầu con ra xem thử bên trong có phải chỉ chứa đầy phân hay không. Chắc con còn chưa biết, từ sau khi Vân Sở Lại rời khỏi Hứa Đô thì tâm trạng Hoắc Trạm trở nên không tốt, lúc cha đến đưa tiền cấp cho quân đội, cậu ta còn không cho cha sắc mặt tốt nữa là."
"Cô gái kia có ảnh hưởng rất lớn đến Hoắc Trạm, trong lúc mấu chốt thế này, cha đưa người sang đó khắc nào tìm đường chết?"
"Hướng Hủy Gia, đừng làm chuyện ngu xuẩn! Hoắc Trạm không háo sắc, con không biết xấu hổ tự đưa mình đến cửa suýt đã bị cậu ta giết chết, bây giờ còn bày ra mưu kế ngu xuẩn này sao? Mau cút đi! Trông thấy con thì cha lại phiền, chờ Hứa Đô được xử lý xong, con cũng tranh thủ lấy chồng đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play