Nếu như nói ngay từ đầu cô ta đã giả vờ thì bây giờ biểu cảm của cô ta mới có phần chân thật, cô ta quan tâm người em trai của mình nhất, trước đây cô ta còn không muốn theo Phan Thiên Bảo đến Nhuận Hạc nhưng Phan Hiển Thạc đã dùng em trai uy hiếp nên cô ta mới chấp nhận nương nhờ vào lang sói.
Từ nhỏ cô ta và em trai mình đã sống nương tựa vào nhau, nếu cô ta chết, cô ta không dám tưởng tượng em trai mình sẽ buồn bã thế nào.
Đuôi lông mày Vân Sở Lại hơi nhếch lên, giống như có điều suy nghĩ mà nhìn Trần Y: "Em trai cô cũng là sinh viên đại học sao?"
Trần Y giật mình, nghi ngờ nhìn Vân Sở Lại. Lẽ nào vị nữ hiệp này còn có đam mê ở phương diện kia?
Nghĩ như vậy, sắc mặt Trần Y sa sầm nhưng vẫn miễn cưỡng nở nụ cười: "Em, em trai tôi không đẹp, thành tích học hành cũng kém cỏi, chỉ là một người không có bản lĩnh gì cả, tất cả đều trông cậy vào người chị này nuôi sống nó."
Nghe Trần Y nói, Vân Sở Lại híp mắt nhìn chằm chằm cô ta, ném thỏi vàng trong tay mình vào rương.
Cô không nhìn đến Trần Y đang cảnh giác nhìn mình nữa mà quay đầu gọi: "Chị Tiêu Tiêu, đến khuân đồ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT