Thẩm Cù nhìn biểu cảm lạnh lùng của Hoắc Trạm, Hoắc Trạm chỉ nhìn vào huy hiệu trong tay anh ấy, giống như với anh mà nói, những việc Vân Sở Lại làm ra cũng không có bất kỳ giá trị gì, Thẩm Cù không kìm được mà mở miệng nói: "Thiếu soái, Vân tiểu thư... Cô ấy thật sự đã làm mọi chuyện vì ngài."
Từ khi hai người mới quen biết cho đến bây giờ, cho dù Vân Sở Lại lựa chọn thế nào hay làm gì thì cũng luôn giúp Phụng Tân.
Thẩm Cù tin tưởng mặc dù Vân Sở Lại không muốn gia nhập Phụng Tân nhưng cô đối xử thật lòng với thiếu soái.
Hoắc Trạm bỗng cúi đầu, cười một tiếng, ngón tay thon dài cầm huy hiệu trong lòng bàn tay Thẩm Cù lên, tiếng cười lớn dần, ngón tay siết chặt lại, nắm chặt huy hiệu lạnh lẽo, để mặc cho những cạnh sắc bén của huy hiệu đâm vào tay mình, máu theo đầu ngón tay chảy xuống.
"Vân. Sở. Lại."
Xuyên thấu qua bầu trời sáng rực vì ánh lửa, đôi đồng tử nhạt màu của Hoắc Trạm giống như bị nhiễm màu máu, đáy mắt như phóng ra một tấm lưới lớn đang muốn trói chặt người nào đó lại, rồi nuốt chửng từng chút một.
"Hắt xì!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT