Mặc dù Hoắc Nhị không được tính là hiểu rõ tính cách của Vân Sở Lại, nhưng không cần đề cập đến sự thân mật giữa cô và Hoắc Trạm mà chỉ riêng tình hình chiến đấu đêm nay, việc cô cung cấp vũ khí, đạn lửa và hơi độc đã tạo nên tác dụng cực kỳ lớn, trong lòng anh ấy cũng cực kỳ cảm kích cô.
Mặc kệ Vân Sở Lại thuộc thế lực phương nào, cô có thể cân nhắc vì Phụng Tân, cân nhắc vì thiếu soái thì đã đủ khiến anh ấy phải kính trọng.
Còn về phần Hoắc Tam, bởi vì người em ruột Hoắc Thất của mình mà anh ấy vốn đã ôm lòng cảm kích với Vân Sở Lại từ trước nên đã vô cùng tán thành khi cô vào Phụng Tân làm thiếu soái phu nhân, cộng thêm chuyện tối nay, lòng cảm kích và kính trọng đã tăng cao đến cực hạn nhưng cũng vì vậy mà thấy lo lắng cho Vân Sở Lại.
Thật ra bọn họ hiểu rõ vì sao Vân Sở Lại tức giận, thế nhưng Hoắc Tam cũng cảm nhận được thiếu soái của bọn họ đối xử với cô rất khác biệt, có một số việc không nói rõ nhưng cũng không có nghĩa là giấu diếm, là xem như lợi dụng hay xem như đồ chơi mỗi khi nhàn rỗi, hai bên vẫn chưa nói hết lời trong lòng mình mà thôi.
"Lui xuống!" Hoắc Trạm lạnh lùng nói, đôi con ngươi nhạt màu bị che lấp bởi một tầng sương u ám.
Chuyện ở Hứa Đô này đã nằm trong tính toán của anh từ trước, Vân Sở Lại có chạy đến đây hay không thì đều không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng, chỉ là cô dẫn theo số binh lính bị bệnh của quân đoàn mười một đến, thúc đẩy kết quả trước thời hạn mà thôi.
Trong cuộc chiến, bố trí bí mật cực kỳ quan trọng, trước khi chưa xác nhận được cô có tạo nên mối nguy hiểm nào cho Hoắc Gia quân hay không thì anh cũng không thể nói trước điều gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT