Hoắc Nhị nghi ngờ mà nhìn anh ấy một cái, nếu là bình thường thì anh ấy đã sớm lải nhải rồi, hôm nay giả vờ làm cô dâu ngại ngùng gì vậy?
Rất nhanh sau đó anh ấy đã hiểu được, tặng cho Hoắc Nhất một biểu cảm lực bất tòng tâm, tự cầu nhiều phúc.
Đầu ngón tay Hoắc Trạm gõ lên mép bàn hai cái, ánh mắt trao đổi của mấy người trong thư phòng lập tức dừng lại.
"Hoắc Nhất, chuyện ở bến cảng Huyền Tự giao cho cậu phụ trách, phải sắp xếp người cho tốt, nhanh chóng đến Lục Thành trước." Giọng anh rất ổn định, lành lạnh dễ nghe, lúc thốt ra mang theo cảm xúc trầm lắng khiến người khác tin phục, vừa nhìn là biết người đã quen ra lệnh nhiều năm.
Biểu cảm vui đùa trên mặt Hoắc Nhất biến mất, anh ấy hít sâu một hơi, lớn tiếng đáp lại: "Vâng!"
Anh ấy biết được tầm quan trọng của chuyện này, đương nhiên không dám chậm trễ.
"Tối nay mỗi người một nhiệm vụ, đánh cho quân Nhật Bản trở tay không kịp, làm cho bọn chúng không có thời gian để phân tâm, cần phải đảm bảo rằng trong vòng nửa tháng, Hứa Đô bình yên vô sự." Lúc này, trong con ngươi nhạt màu của Hoắc Trạm là một mảng lạnh lẽo, mơ hồ lộ ra vẻ ác liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play