Hướng Ngung đang sốt ruột, bây giờ còn nhìn thấy Hướng Hủy Gia nhàn rỗi lấy gương từ trong túi xách ra soi thì giận không có chỗ phát tiết.
"Ngày xưa chẳng phải con bám dính lấy Hoắc Trạm sao? Lúc này đã xem trọng Hoàng Lăng Xuyên rồi à? Thằng nhóc kia vừa cầm quyền trong tay thì lập tức đi khắp nơi tìm kẻ thù giết cha mình, toàn bộ Hứa Đô này sắp bị cậu ta lật tung lên rồi, cũng không biết lúc này người đã đi đầu rồi."
"Con không nghe nói sao? Chạng vạng tối hôm nay, đại quân Nhật sẽ xông vào Hứa Đô này, trời sắp sập rồi mà cậu ta còn lòng dạ trả thù riêng, con trông cậy cậu ta chỉ huy bốn vạn Tứ Tượng quân đánh thắng người Nhật à? Phi! Đừng nằm mơ!"
Hướng Ngung nóng ruột như kiến bò trên chảo nóng, sở dĩ ông ta muốn kết thông gia với nhà họ Hoàng cũng bởi vì xem trọng Hoàng Tu Bá.
Lẽ nào ông ta còn chưa từng nghe đến tên tuổi của Hoàng Lăng Xuyên ư? Trong giới của bọn họ, thanh danh của Hoàng Lăng Xuyên không hề tốt, anh ta không khác gì bao cỏ. Bây giờ quân đoàn mười một đã mất đi người chỉ huy, chỉ dựa vào một Hoàng Lăng Xuyên, có thể đánh thắng trận này à?
Ông ta vẫn chưa quên, bây giờ trong nội thành Hứa Đô vẫn còn có một Hoắc Nghiên Thanh, nếu so sánh với bao cỏ Hoàng Lăng Xuyên thì Hoắc Nghiên Thanh là một người thiện chiến, dũng mãnh, rất có phong cách của cha mình, bây giờ ông ta chỉ có thể dựa vào vị thiếu soái Phụng Tân này mà thôi.
Ông ta vốn dĩ mong muốn Hoàng Tu Bá chỉ huy quân đoàn mười một đứng vững gót chân, thế nhưng Hoàng Tu Bá đột nhiên chết, kế hoạch của ông ta bị vỡ, ông ta không thể không mở lối đi riêng, tìm kiếm một con đường sống khác, nếu so sánh với Hoàng Lăng Xuyên thì ông ta càng tin tưởng vào Hoắc Trạm hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT