Trong mắt Vân Sở Lại hiện lên vẻ khiếp sợ: "Nhanh như vậy? Chiều tối hôm nay?"
Cô nhìn ra bên ngoài, cả đêm hôm qua không rảnh làm cô ngủ đến tận khi mặt trời lên cao, đây không phải nghĩa là đại quân Nhật Bản đã đến bên ngoài thành Hứa Đô rồi sao? Không phải, thời gian gấp gáp như vậy mà sao anh còn cười được?
Vân Sở Lại nhíu mày lại, lúc quay đầu mới phát hiện hôm nay Hoắc Trạm mặc quân trang.
Dáng người anh thon dài cao ngất, quân trang đen kịt càng tôn lên đôi chân dài, trên tay đeo một đôi găng tay đen bằng sắt, lưng đeo đai rộng, áo khoác màu đồng thả phía sau lưng, khí thể nghiêm nghị, vừa nhìn là biết chuẩn bị nghênh địch.
Vân Sở Lại không còn tâm trạng để nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt nữa, cô thu cảm xúc lại, vén tóc dài rối tung phía sau ra trước ngực, nhanh chóng tết lại, vừa làm vừa nói: "Tôi muốn đi cùng."
Nếu là ngày hôm qua thì có lẽ cô còn do dự xem có nên ở lại Hứa Đô hay không, nhưng đã xảy ra nhiều chuyện với Hoắc Trạm như vậy, sự tình còn chưa được nói rõ thì cô cũng không định giả ngu mà bỏ đi, bỏ qua chuyện này sang một bên không nói đến thì súng Gatling chính là lợi khí khi đối đầu với chiến tranh quy mô lớn, chắc chắn là cô muốn ở lại, thứ nhất là có thể bảo vệ được dân chúng ở trong Hứa Đô, thứ hai là có thể nhận được trang bị.
Hai nguyên nhân này cộng lại, cô không có lý do để rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play