Lúc trở lại ngôi nhà theo phong cách phương Tây, quân đoàn mười một vẫn còn thủ ở bên ngoài, còn Hoàng Lăng Xuyên đã bị Hoắc Nhất 'mời' vào bên trong rồi.
Vân Sở Lại ngửi thấy mùi máu tươi trên người mình thì nhíu mày, thế nhưng bây giờ cũng không phải lúc yêu cầu sạch sẽ, sau khi cô đi theo Hoắc Trạm bước vào trong, cô nhìn thấy Hoàng Lăng Xuyên bị còng hai tay đang ngồi trên ghế sô pha, sắc mặt anh ta cứng ngắc.
"Thiếu soái!" Hoắc Nhất bước lên, liếc mắt nhìn qua Hoàng Lăng Xuyên, tiếp tục nói: "Hoàng trưởng quan nói Phụng Tân chúng ta ác ý giam anh ta là đang khiêu khích Tứ Tượng đảng, trong tương lai anh ta nhất định sẽ báo cáo với hiệu trưởng Tưởng và tấn công vào Phụng Tân."
Hoắc Trạm nhận lấy khăn ướt Hoắc Tam đưa cho, anh lau tay, khẽ cười nói: "Tấn công Phụng Tân?"
Hoàng Lăng Xuyên nghe thấy giọng nói của anh thì trong lòng phát lạnh, cả người căng cứng, môi mấp máy muốn nói vài câu phẫn nộ, thế nhưng vừa chạm vào đôi mắt màu hổ phách của Hoắc Trạm, trong lòng anh ta run lên, có một cảm giác rét lạnh từ đầu đến chân.
Hoắc Trạm lau sạch tay mình, anh đi đến cạnh ghế sô pha, từ trên cao nhìn xuống Hoàng Lăng Xuyên, thấp giọng nói: "Anh Lăng Xuyên đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ, lời nói khiêu khích thế này, đừng nói là anh, cho dù Hoàng Tu Bá còn sống cũng không dám nói."
Sắc mặt Hoàng Lăng Xuyên rất khó coi, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Hoắc Trạm, tôi không phải người dễ bị hù dọa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT