Vân Sở Lại nói hai ba câu đã vô sỉ mà phản bội như vậy, nói thật, cực kỳ hiếm thấy.
Lúc này, Bạch Thạch Hòa Điền ở bên cạnh bỗng nhiên cười một cách kỳ dị, anh ta nhéo nhéo cổ tay, cười đến là tàn nhẫn.
"Cô ta không đồng ý chứ gì? Giao cho tôi, tôi có cách để thu thập cô ta."
Vương Di Phong khẽ than một tiếng, lắc lắc đầu: "Không, cô ấy đồng ý rồi, nguyện ý giao cách bào chế phương thuốc đặc hiệu cho chúng ta."
Anh ta nói xong, Bạch Thạch Hòa Điền và Phúc Sơn Tuệ đều hơi sửng sốt, bỗng nhiên người trước cười ha ha, vươn tay muốn chụp lấy bả vai của Vân Sở Lại khen vài câu, nhưng Vân Sở Lại ghét bỏ mà lùi sang bên cạnh: "Còn chưa nói xong đã muốn động tay chân rồi?"
Vương Di Phong nhướng mày: "Không phải là cô đồng ý rồi sao? Chẳng lẽ còn muốn đổi ý? Đồng chí Vân, cô là người thông minh, hẳn là có thể nhìn thấy rõ được tình hình trước mặt, nếu bây giờ lật lọng thì sẽ chọc giận bọn họ, không tránh được nỗi khổ da thịt đâu."
Vân Sở Lại nâng tay, quơ quơ ngón trỏ: "Không phải tôi đổi ý, nhưng mà có một vài điều nghi vấn cần anh giải đáp cho tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT