Vân Sở Lại khó hiểu nói: "Nếu ông đã xác định Vương Di Phong thì vì sao lại nói anh ta không phải phản đồ?"
"Bởi vì từ trước đến nay Vương Di Phong cũng không phải người Long Đô, lúc cậu ta đi theo Lãnh Phong đến Long Đô thì đã nói sớm muộn gì cũng sẽ ra đi." Lãnh Tùng Sinh hé môi nói, giọng nói đầy đau khổ: "Là do tôi không biết nhìn người nên đã ép cậu ta ở lại, từ đó mới tạo thành thảm án cho Long Đô như thế."
Nói đến đây, giọng nói của Lãnh Tùng Sinh đầy căm hờn nhưng cũng lộ vẻ tự chán ghét chính mình và đầy châm chọc.
Vân Sở Lại nhíu mày: "Vương Di Phong hoạt động với đội du kích huyện An Bình nhiều năm nhưng chưa từng lộ ra sơ hở, thế nhưng vì sao đến Long Đô thì bỗng nhiên phản chiến, cùng một giuộc với Tứ Tượng quân, hại các đồng chí căn cứ địa Long Đô? Còn có máy truyền tin tức của Long Đô, ông đã chuyển một nửa tin tình báo ra ngoài nhưng vì sao máy điện đài vẫn rơi vào tay quân Nhật?"
Sau khi thân phận của Vương Di Phong bị bại lộ, rất nhiều chuyện trở nên phức tạp hơn, càng khó giải thích hơn.
Lãnh Tùng Sinh im lặng một lát, ông ấy lắc đầu nói: "Lúc đó tình hình rất gấp, sau khi đã truyền tin ra ngoài thì tôi cũng bị Tứ Tượng quân bắt, bị bí mật đưa đến Giang Thành, nửa đường tôi phải tốn rất nhiều công sức mới tìm được cơ hội chạy trốn, còn về việc chiếc điện đài kia lại rơi vào tay người Nhật thì đúng là rất khó giải thích, cũng có thể đúng như cô dự đoán, Vương Di Phong chính là gián điệp ba mang."
Lúc bọn họ ở trong doanh địa trú quân đã thương lượng và kết luận ra gián điệp ba mang, cho nên Lương Mãn Thương đã nói chuyện này với Lãnh Tùng Sinh rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play