Kim Đại Chùy bị bắt, còn anh ta đã may mắn trốn thoát, được người chỉ dẫn mà tìm đến chỗ của chú Lãnh, đáng tiếc lại không thể nào bảo vệ được ông ấy, nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, anh ta cũng không còn mặt mũi đối diện với Lãnh Phong nữa, đến cả đồng chí Vân có y thuật cao siêu cũng không dám chắc chắn thì anh ta còn có thể tin tưởng vào ai? Anh ta còn dám trông chờ vào người nào nữa? Rốt cuộc anh ta nên làm gì đây?
Lương Mãn Thương bụm mặt, thấp giọng khóc. Vân Sở Lại ở trong phòng nghe thấy tiếng động thì mím môi.
Thảo nào lúc Lãnh Phong đi còn cố ý dặn dò cô, anh ta không yên lòng với mấy người dưới tay mình, bây giờ xem ra sự lo lắng của Lãnh Phong cũng không phải dư thừa, Lương Mãn Thương hay Kim Đại Chùy đều xúc động quá mức, gặp phải chuyện gì không biết giải quyết thế nào thì đều giống như con ruồi không đầu.
Vân Sở Lại quay đầu nhìn về phía Lãnh Tùng Sinh hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, cô đưa tay sờ lên trán ông ấy thì phát hiện trán ông ấy nóng hổi.
Cô nhíu mày, bắt mạch cho Lãnh Tùng Sinh, kiểm tra tình trạng vết thương, nhìn vết thương thối rữa trên người ông ấy, môi cô gần như đã mím chặt thành một đường thẳng, tình trạng này của ông ấy còn phiền phức hơn Vân Tử Tân bị gãy chân lần trước.
Vân Sở Lại lấy thuốc tiêu viêm, hạ sốt, giảm đau ra, cùng công cụ kẹp trong y tế xử lý vết thương cho ông ấy.
Sau khi cô đã băng bó cẩn thận cho vết thương của Lãnh Tùng Sinh xong thì ông ấy dần tỉnh lại, một bên mắt gần như đã trống trơn của ông ấy khiến người ta hơi sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play